Happy Spa là một trong những điểm đến quen thuộc trong những ngày nghỉ cuối tuần của tôi và thành viên trong gia đình. Sự thanh lịch và sạch sẽ của cửa tiệm, sự đa dạng trong gói dịch vụ thư giãn và làm đẹp, cùng một ê-kíp thợ khá lành nghề và nhiệt tình với công việc đã thu hút nhiều khách hàng trong đó có gia đình tôi.
Ngày cuối tuần hôm đó, sau khi hoàn tất gói dịch vụ tóc và móng, tôi bước vội ra xe để có thể sớm giải quyết vài việc cần làm xong trước khi khởi hành chuyến công tác về thủ đô Hà Nội để tham gia chương trình Liên hoan các doanh nghiệp Rồng Vàng – trao cúp chứng nhận 100 Thương hiệu mạnh Việt Nam và 61 doanh nghiệp FDI (doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài) đoạt giải Rồng Vàng “Hàng chất lượng cao” do tạp chí Thời báo Kinh Tế Việt Nam tổ chức bình chọn và tôn vinh hằng năm.
Vừa ngồi trong xe và khép cửa lại, tôi nghe một tiếng động do va chạm nhẹ phát ra từ phía sau xe. Một thanh niên da trắng dùng bàn tay vỗ vào kiếng cửa hông xe ra hiệu cho tài xế của tôi dừng xe lại. Người này đi với một thanh niên (người cầm lái) có lẽ là Việt kiều, vì nghe giọng hơi “lai”.
Thấy tài xế của tôi xin lỗi một hồi mà xem chừng hai thanh niên kia chưa chịu, tôi bước xuống xe tìm hiểu. Thì ra trong lúc lùi xe để đánh lái về phía trái, tài xế của tôi đã bất cẩn thiếu quan sát phía sau đang có chiếc xe chạy dấn tới (để kịp lấy chỗ đậu) nên đã có va chạm nhẹ - chỉ là những vết xướt nhỏ ở cản và mặt biển số xe của họ.
Tôi nói: “Rất xin lỗi vì sự cố ngoài ý muốn này. Thế anh muốn bồi thường như thế nào?”. Người thanh niên lập tức trả lời: “Tôi không cần tiền! Tôi chỉ muốn người lái xe này phải biết dừng xe ngay một khi gây ra sự cố cho người khác. Ông này đã có ý định muốn trốn tránh trách nhiệm”.
Tôi giải thích: “Tôi đã yêu cầu tài xế dừng và xuống xe ngay khi nghe được tiếng động. Anh ấy có xuống xe và xin lỗi cậu chứ không hề có ý định chạy trốn, nhưng vì xe đang có trớn nên chưa kịp dừng lại ngay tức khắc. Tôi biết cậu không cần tiền. Chúng ta đều là con người với nhau cả”.
Người thanh niên xin bắt tay tôi và nói: “Tôi đồng ý với chị! Chúng ta đều là con người cả, và em chi muốn một điều rằng hôm nay em bỏ qua sự việc này thì sau này lỡ người khác có gây ra sự cố gì với xe chị thì người lái xe này cũng sẽ xử sự như những gì em làm hôm nay”.
Tuyệt vời! Tôi thích những người trẻ có những lối suy nghĩ và cách hành xử tử tế như vậy! Chúng tôi bắt tay lần nữa và mỉm cười giải hòa trong tâm trạng thoải mái.
Một câu chuyện tuy nhỏ nhưng là bài học lớn mà mọi người trong chúng ta đều cần phải suy ngẫm. Hãy tử tế với người khác và tha thứ những lúc có thể ! Với tôi, tử tế là dĩ hòa vi quý, không to tiếng hoặc thô bạo dù chỉ trong lời nói để giải quyết vấn đề; còn tha thứ là với những lỗi lầm không cố ý, mà đối phương đã nhận thức được hành vi sai trái, thành khẩn xin lỗi cũng như sẵn sàng nhận lấy trách nhiệm về phía mình thì hãy cho họ một cơ hội.
Xã hội của chúng ta sẽ càng trở nên văn mình hơn nếu càng nhiều người có nhận thức và cách cư xử tử tế với người khác từ những chuyện rất nhỏ trong cuộc sống. Những cảm xúc tích cực sẽ lan truyền từ người này sang người khác và dần dần trở thành văn hóa của một xã hội.
TAG: