Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

Thứ sáu, 29/05/2020, 14:55 GMT+7

Sau giờ tan sở, tôi lên xe riêng để đến tiệm làm tóc theo như thời gian biểu của tôi trong ngày làm việc hôm đó. Khi đến ngã tư Phạm Thái Buồm và Nguyễn Đức Cảnh, đèn giao thông chuyển tín hiệu dừng, tài xế kịp dừng xe lại thì nghe một tiếng “rầm”, một chiếc mô tô phân khối lớn đột nhiên quẹo phải cúp ngang đầu xe. Người thanh niên cầm lái và cô gái ngồi phía sau lẫn chiếc xe loạng choạng ngã xuống đường sau cú tông mạnh làm móp sâu cản trước ô tô của tôi. Tài xế xuống xe để giải quyết vụ việc.

Từ hàng ghế sau trong xe tôi quan sát và hơi thắc mắc tại sao chỉ có tài xế tôi nói mà đối phương chẳng hề tỏ thái độ gì? Tôi bước xuống xe, đến gần và hỏi bằng tiếng Anh: “Cậu không nghe được tiếng Việt sao ? Cậu là người nước ngoài ?”.

Chàng thanh niên trạc tuổi con trai tôi lễ phép thưa: “Tôi là người Hàn Quốc. Tôi sẽ chịu trách nhiệm cho việc làm hỏng này. Tôi rất xin lỗi !”.

Tôi hỏi tiếp: “Thế cậu có mang theo giấy tờ tuỳ thân gì để tôi giữ làm bằng chứng cho việc chịu trách nhiệm của cậu không ?”.

Cậu ta mở ví ra lục tìm, mặt đỏ bừng, trán đổ mồ hôi hột, có vẻ cậu ta thực sự lo lắng và lúng túng: “Tôi quên mang theo giấy tờ ra đường. Nhưng cô lấy số điện thoại tôi...”.

Tôi bảo: “Này cậu, trên nguyên tắc khi xảy ra sự cố giao thông phải trình báo công an và bảo hiểm xuống hiện trường, nhưng cậu sẽ gặp rắc rối vì không mang giấy tờ tuỳ thân và giấy phép lái xe khi tham gia giao thông. Thôi tôi bỏ qua cho cậu !”.
Chàng thanh niên thở phào và cúi đầu cảm ơn liên tục. Tôi vội rời khỏi hiện trường để lên xe trở về nhà vì trời cũng tối sẫm rồi…, cảm giác thật nhẹ lòng khi mình biết cảm thông với hoàn cảnh của đối phương và quyết định từ bỏ những thứ mà đáng lẽ mình phải được nhận để hạn chế tổn thất về phía mình. 

Cuộc sống mỗi ngày luôn có những va chạm ngoài ý muốn xảy ra, nhất là ở những nơi đông dân cư. Tuy đa phần là những chuyện vặt vãnh, nhưng thường tạo ra những trạng thái cảm xúc tiêu cực như tức giận, phẫn nộ, lo lắng, ghen tị, xấu hổ… Từ trong vô thức, cảm xúc tiêu cực này chuyển thành hành vi tiêu cực như gắt gỏng, thách thức, và những hành động mất kiểm soát khác. Rất nhiều mối quan hệ, tiền bạc, và cả kế hoạch tương lai có thể trở thành hậu quả của cảm xúc tiêu cực ấy. 

Nếu dành ra một vài phút, một vài phút thôi, để quan sát, để lắng nghe, để đặt mình vào vị trí của đối phương, bạn sẽ có được cách ứng xử đưa đến kết quả tích cực mà có khi đến chính bạn cũng bất ngờ. 

Cảm xúc của bạn là do chính bạn tạo ra. Còn tôi, mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…

NHQ

TAG:

Ý kiến của bạn